Tam Đảo còn mưa không em?
Có con đường anh chưa đi lại lần hai
Sợ thấy những ký ức không phai
Mùi hoa cứt chó lạc trong gió Như câu chuyện mình -
chỉ còn để đó mà tiếc thương.
phú thọ mùa đồng đang về lạnh hơn khi không có em
Tiếng xe khách trong đêm khuya xa mờ trong bóng tối Lòng bỗng nhớ...
dù không mong nữa Chỉ là...
chợt nghe tiếng em vẫn trong trai tim tôi tiếng còi xe...
buồn thêm...hơhờhơ em còn yêu anh không ?
Tam Đảo còn mưa không em?
Tam Đảo hôm nay còn mưa không em,
Anh nơi xa nhìn ra khung cửa sổ quên khép.
Chiều buông trên mái nhà như vầng cọ xưa,
Mưa rơi nhòa cả nỗi nhớ, khẽ rơi trong tim anh.
Một tách trà Thanh Sơn vẫn nghi ngút chờ ai,
Khói sương uốn dáng em ngày ấy còn đứng đợi.
Chiếc áo mỏng, bàn tay em se lạnh tựa vào anh,
Quán cóc cũ, giọt mưa cuộn thành kỷ niệm lũy.
Bên hàng thông xưa em ngồi cạnh anh im lặng,
Giờ bàn tay ai chạm khẽ, để lại vết phai mờ.
Phú Thọ có còn sương mù bồng bềnh như cũ?
Gió đêm có còn gọi tên em trong lặng thầm?
Nếu ngày ấy mình không chọn lặng im,
Có thể giờ này ta vẫn nắm tay nhau, em nhỉ.
Những lời chưa nói như lá rơi, bặt tiếng,
Để lại phía sau một con đường anh sợ bước qua lần hai.
Có con đường anh chưa dám về nữa,
Sợ chạm phải ký ức vỡ vụn không ghép lại.
Mùi hoa dại lẫn trong gió khiến anh quặn thắt,
Như câu chuyện mình — đẹp rồi vỡ, chỉ còn tiếc thương.
Phú Thọ mùa đồng về, se lạnh hơn khi thiếu em,
Tiếng xe khách đêm khuya lăn trên đường ướt sương.
Lòng anh bỗng nhớ, nhớ mà không dám mong nữa,
Chỉ là chợt nghe tiếng em — còn đó trong trái tim.
Tiếng còi xa buồn thêm, anh hỏi một mình:
Em còn yêu anh không giữa mưa Tam Đảo?
Hay em đã đi qua những chiều mưa khác,
Để lại anh với tách trà lạnh, với khói sương mờ?
Nếu gió có thể gửi lời anh qua mây,
Anh sẽ nói rằng anh nhớ em—nhớ mãi không phai.
Nhớ những ngày mưa, nhớ quán cóc, nhớ tiếng cười,
Nhớ cả những phút lặng im mà trái tim vang lên.
Tam Đảo còn mưa không em? Anh vẫn chờ,
Dù biết đợi không làm trời quang lại, không gọi em về.
Anh giữ một ngọn nắng nhỏ trong lòng, để sưởi những đêm lạnh,
Và lặng lẽ gửi em nụ cười qua mưa—qua hết những mùa.
Nhận xét
Đăng nhận xét