CĂN GÁC TRỌ ĐÊM KHUYA
CĂN GÁC TRỌ ĐÊM KHUYA
(Điệp khúc)
Căn gác trọ đêm khuya, mình tôi ngồi lặng,
Ánh điện thoại lạnh soi mắt lệ nhạt nhòa.
Không tin nhắn, không ai gọi, tim buồn thao thức,
Đêm càng sâu càng nhớ, một vòng tay để ôm.
(Verse 1)
Bên ngoài xóm trọ đèn tắt từ lâu,
Gió lùa hiu hiu như khúc ru buồn.
Tôi lướt facebook nghe nhạc quê Phú Thọ,
Nỗi nhớ về em theo gió trở về.
(Điệp khúc)
Căn gác trọ đêm khuya, mình tôi ngồi lặng,
Ánh điện thoại lạnh soi mắt lệ nhạt nhòa.
Không tin nhắn, không ai gọi, tim buồn thao thức,
Đêm càng sâu càng nhớ, một vòng tay để ôm.
(Verse 2)
Mùa đông sắp về, gió se lạnh mái hiên,
Chuyến xe tình xưa dừng rồi lại đi.
Anh mong một người đến khi đời còn khốn khó,
Để yêu thương này không chỉ thoáng qua.
(Điệp khúc cuối)
Căn gác trọ đêm khuya, mình tôi ngồi lặng,
Nghe tiếng tim rơi như lá ngoài hiên.
Đêm càng sâu càng nhớ, một vòng tay để ôm,
Mong một tình thật đến, bên anh suốt đời.
Nhận xét
Đăng nhận xét