Đám cưới em, anh như người khách lạ
Đám cưới em, anh như người khách lạ
Được em mời đến dự lễ thành hôn
Quà cưới cho em là một mảnh tâm hồn
Đang vỡ vụn theo từng tàn pháo nổ
Xác pháo tơi bời rơi trên mặt lộ
Ly rượu nồng cay đắng anh nâng lên
Cầu chúc cho em đẹp mộng thần tiên
Và mãi mãi yêu nhau như ngày cưới
(Điệp khúc)
Anh cười như gió, anh cười như mưa
Anh cười cho khỏi bật khóc giữa tiệc đông người
Anh chúc em, chúc anh, chúc mối tình cũ
Chúc sao không lạc giọng giữa lời “chúc phúc” buồn cười
Rượu xé môi làm lòng anh đau nhói
Vẫn ân cần rồi lại cảm ơn em
Tiệc chưa tàn, anh vội bước đi nhanh
Giữa hoa cưới và bóng mình chao nghiêng
(Phần “hài” nhẹ)
Anh định hát bài “Tình ca xưa”
Nhưng lại cắn lưỡi thành “Bánh mì không”
Cười cười, nói nói cho đời bớt ngốc
Chứ thật ra tim đã cháy thành tro
(Điệp khúc lặp)
Anh cười như gió, anh cười như mưa
Anh cười cho khỏi bật khóc giữa tiệc đông người
Anh chúc em, chúc anh, chúc mối tình cũ
Chúc sao không lạc giọng giữa lời “chúc phúc” buồn cười
(Kết)
Đám cưới em, anh như người khách lạ
Đi qua đời nhau, còn mỗi nụ cười cay
Anh nâng ly rượu, uống cho hết nỗi này
Để sáng mai, thôi còn là người đứng ngoài đám cưới.
Nhận xét
Đăng nhận xét