Thực phẩm chức năng giả lọt vào bệnh viện: 50% hoa hồng vào túi trình dược viên?
Những viên nang nhỏ bé, tưởng như mang lại hy vọng cho người bệnh, đôi khi lại là cánh cửa đưa họ đến sát hơn với hiểm họa. Trong những hành lang sáng đèn của các bệnh viện – nơi lẽ ra người bệnh phải được an tâm điều trị – đã và đang xuất hiện những lọ thực phẩm chức năng giả, được bày bán ngang nhiên, len lỏi qua các quầy thuốc mà không ai ngờ tới.
Người dân thường tin rằng, mua thuốc trong bệnh viện là mua sự an toàn. Họ mang trong mình những căn bệnh mạn tính, những nỗi đau âm ỉ kéo dài, nên mỗi viên thuốc, mỗi hộp thực phẩm chức năng đều là tia hy vọng – dù phải đánh đổi bằng vài triệu đồng trong thu nhập chắt chiu từ lao động hàng ngày.
Thế nhưng, một chuyên án vừa được Đội Bảy, Phòng Cảnh sát Kinh tế – Công an thành phố Hà Nội công bố đã khiến dư luận không khỏi bàng hoàng: hơn một trăm hai mươi mã thực phẩm chức năng giả, được gắn nhãn “sản xuất tại Tây Ban Nha”, thực chất lại được điều chế thủ công trong những kho xưởng chật chội tại Hưng Yên – nơi không hề có sự cấp phép hay giám sát của cơ quan chức năng.
Những viên nang không rõ thành phần ấy, không chỉ xuất hiện ở các nhà thuốc tư nhân, mà còn len lỏi vào cả nhà thuốc trong các bệnh viện lớn. Người bệnh, không hề hay biết, đã chi ra từ hai đến năm triệu đồng cho mỗi đợt điều trị, với hy vọng cải thiện chức năng gan, hỗ trợ tuần hoàn não, cải thiện giấc ngủ... Tất cả những niềm tin ấy, giờ chỉ còn là một cú lừa được tinh vi bọc lại dưới lớp vỏ hộp bóng bẩy.
Theo thông tin từ cơ quan điều tra, để đưa sản phẩm vào bệnh viện, các đối tượng không chỉ dùng những bộ hồ sơ giả mạo hoàn chỉnh, mà còn áp dụng một “chiến lược phân phối” với mức hoa hồng cao ngất ngưởng. Cụ thể, mỗi sản phẩm bán ra với giá một trăm nghìn đồng, trình dược viên – người trực tiếp đưa hàng vào các nhà thuốc – sẽ nhận về năm mươi nghìn đồng. Một nửa giá trị của sản phẩm không nằm ở chất lượng, mà nằm trong cơ chế "chia hoa hồng" – như một cách hợp thức hóa cho những viên thuốc chưa từng được kiểm định.
Từ tháng Năm, cơ quan chức năng đã thu giữ hơn một trăm nghìn hộp thực phẩm chức năng giả tại kho chứa không đạt chuẩn. Một trong các trình dược viên – người từng cộng tác bán hàng cho công ty phân phối – khai rằng họ hiểu rõ những bất cập về chất lượng, nhưng vì “điều kiện kinh tế không cho phép”, họ buộc phải làm ngơ, tiếp tục công việc bằng tất cả số hàng đã nhận.
Người này chia sẻ một cách chân thật nhưng xót xa: “Bọn em cũng giống như các trình dược khác thôi. Ai cũng phải sống. Muốn hàng vào bệnh viện, thì ngoài hồ sơ, phải có phần trăm. Phần trăm ấy gửi lại khoa dược, gửi lại nhà thuốc... Đó là điều ai cũng biết”.
Để có được một chỗ đứng trong hệ thống phân phối của bệnh viện, phần trăm hoa hồng đôi khi lên tới mười, thậm chí mười lăm phần trăm – một con số không nhỏ, nhưng không ai từ chối. Đó là lý do khiến giá mỗi viên nang lên đến ba mươi bảy nghìn đồng – mức giá mà người bệnh lặng lẽ trả chỉ vì hai chữ “chính hãng”.
Nghiêm trọng hơn, khi dấu hiệu hàng giả xuất hiện – như việc nhãn mác ghi sản xuất tại Pháp, Tây Ban Nha nhưng không có thông tin xác thực – đã có nhân viên dược trong bệnh viện phát hiện, phản hồi lên công ty cung cấp. Nhưng thay vì ngừng nhập, quy trình phân phối vẫn tiếp tục, như chưa từng có nghi ngờ nào được nhắc đến. Và từ đó, hàng nghìn bệnh nhân vẫn tiếp tục tin tưởng, vẫn tiếp tục mua, vẫn tiếp tục uống… những viên nang ấy.
Với người bệnh, đó không chỉ là sự tổn thất về tiền bạc. Đó là sự đánh mất cơ hội điều trị đúng cách, là sự xâm phạm vào quyền được chữa bệnh một cách tử tế và minh bạch. Một viên thuốc giả, có thể là một cánh cửa đóng sầm lại trước số phận vốn đã không mấy thuận lợi.
Câu hỏi đặt ra: phải chăng đã có sự buông lỏng trong kiểm soát, trong giám sát, để những viên thuốc ấy vượt qua bao lớp hàng rào, dễ dàng đi vào tận tay người bệnh?
Hiện nay, cơ quan công an vẫn đang tiếp tục mở rộng điều tra, thu hồi sản phẩm giả, và làm rõ trách nhiệm của từng cá nhân, tổ chức liên quan. Những trình dược viên tiếp tay cho đường dây phân phối cũng đang được lấy lời khai, để tìm ra chân tướng sự thật.
Một lần nữa, vụ án này lại gióng lên hồi chuông báo động về đạo đức trong kinh doanh dược phẩm, về trách nhiệm nghề nghiệp trong lĩnh vực mà sự sơ suất nhỏ nhất cũng có thể đánh đổi bằng sức khỏe, tính mạng của con người.
Sự thật – dù có đau lòng – vẫn cần phải được đưa ra ánh sáng. Bởi đó là cách duy nhất để bảo vệ người bệnh. Để những giấc mơ bình phục không còn bị đánh cắp bởi lòng tham. Và để niềm tin vào những nơi đáng tin – như bệnh viện, như dược sĩ – không bị đánh đổi bằng nỗi thất vọng không lời.
Nguồn: Bản tin Thời sự – VTV.vn, ngày hai mươi hai tháng Năm năm hai nghìn hai mươi lăm, tác giả Anh Tuấn – Đức Tiến.
Nhận xét
Đăng nhận xét